Doom: The Dark Ages vừa ra mắt cách đây vài tuần và nhìn chung, tựa game này đã thực sự tạo được ấn tượng mạnh mẽ. Không chỉ là một bước tiến hóa của bộ ba Doom được hồi sinh thay vì chỉ lặp lại những gì đã có, The Dark Ages còn khẳng định được vị thế riêng của mình như một trải nghiệm chơi đơn độc lập đầy hấp dẫn. Sau khoảng 23 giờ đắm mình vào thế giới game, tôi phải nói rằng Doom: The Dark Ages thực sự đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, trong nỗ lực tạo ra sự khác biệt và mang đến những điều mới mẻ, Doom: The Dark Ages cũng có những điểm chưa thực sự hoàn hảo. Dù chúng ta không mong muốn một phiên bản Doom Eternal 2, nhưng có những tính năng và khía cạnh của trò chơi chắc chắn có thể gây chia rẽ trong cộng đồng người hâm mộ.
1. Loại bỏ các cơ chế di chuyển cốt lõi: Không còn nhảy đôi hay lướt đôi
Doom: The Dark Ages loại bỏ hai tính năng di chuyển trọng tâm có trong Doom: Eternal
Doom Eternal, tựa game được nhiều người đánh giá là một trong những game Doom hay nhất từng ra mắt, đã đưa người chơi vào vai Slayer, liên tục chạy nhảy khắp bản đồ, tiêu diệt quỷ dữ một cách ngoạn mục. Theo các nhà phát triển, họ không muốn The Dark Ages trở thành một bản sao. Do đó, trong khi Eternal tập trung nhiều hơn vào việc nhảy và bắn, thì Doom mới lại xoay quanh việc đứng vững và chiến đấu. Slayer, với chiếc áo choàng lông thời trung cổ và trang bị chùy cùng khiên, chắc chắn rất khác so với các phiên bản 2016 và 2020.
Tuy nhiên, chúng ta cần nhớ rằng Eternal đã trở thành một chuẩn mực vì nó quá xuất sắc. Vì vậy, nếu bạn bước vào The Dark Ages với kỳ vọng tương tự, bạn sẽ bất ngờ khi biết rằng Doom: The Dark Ages không có tính năng nhảy đôi (double-jumping) hay lướt đôi (double-dashing). Trên thực tế, game thậm chí còn có một nút và cơ chế chạy nước rút (sprint) chuyên dụng, điều mà cả Doom 2016 và Eternal đều không có. Nếu bạn đang nghĩ đến việc nhảy đôi qua một Mancubus hay lướt đôi để thoát khỏi một Revenant như đã làm trong Eternal, bạn chắc chắn sẽ thất vọng.
Để tạo cảm giác “nặng” hơn cho Slayer trên chiến trường, cả hai cơ chế cốt lõi này từ Eternal đã bị loại bỏ, thay thế bằng chạy nước rút, nhảy nước rút và một cú lao khiên (Shield Charge) gợi nhớ đến một cú lướt, dù chỉ là một lần duy nhất.
Bìa game Doom The Dark Ages với Doom Slayer trong trang phục hiệp sĩ thời trung cổ và vũ khí mới
2. Xe cơ giới Atlan và rồng cưỡi: Yếu tố gây tranh cãi cho game thủ
Các phân đoạn Atlan Mech và rồng cưỡi chỉ là QTE được cường điệu hóa
Khi id Software tiết lộ rằng The Dark Ages sẽ có các phân đoạn chơi được, nơi Slayer điều khiển một Atlan Mech và cưỡi rồng, tôi nhớ mình đã rất hào hứng. Chắc chắn, cả hai yếu tố này đều không phải là “Doom” điển hình, nhưng chúng cực kỳ ấn tượng, và yếu tố “ấn tượng” đó có thể được coi là đồng nghĩa với thương hiệu này. Tuy nhiên, ngay khi các bản xem trước gameplay ra mắt, những nghi ngờ bắt đầu nảy sinh về cả hai phân đoạn Atlan và Rồng. Sau đó, trò chơi được phát hành, và những nghi ngờ của chúng tôi đã trở thành sự thật — cả hai phân đoạn này đều không mang lại nhiều chiều sâu.
Phân đoạn Atlan Mech đầu tiên trong game xuất hiện ở màn chơi 3, và trong đó, người chơi chỉ làm mỗi việc là nhấn nút né đúng lúc, sau đó là nhấn liên tục chuột trái và phải. Đơn giản là không có chiều sâu nào cho các phân đoạn này, nhưng trông nó lại vô cùng tuyệt vời. Với phân đoạn cưỡi rồng, được giới thiệu ở màn chơi 5, người chơi chỉ việc bay vòng quanh và né tránh đúng lúc để hạ gục tàu chiến hoặc quái vật. Một lần nữa, không có chiều sâu, điều này khiến các phân đoạn này trở nên rời rạc và thiếu gắn kết.
Dù sao đi nữa, yếu tố “ngầu” của cả hai phân đoạn này chắc chắn là có thật, và có một vài khoảnh khắc tốt xoay quanh cả hai tính năng này. Thật đáng tiếc khi chúng chỉ giới hạn ở các đoạn cắt cảnh, chứ không phải gameplay thực sự.
3. Tấm khiên của Slayer: Sự lạm dụng cơ chế đỡ đòn
Khiên là tính năng trung tâm nhưng bị lạm dụng quá mức
Thật lạ khi nghĩ đến điều này, nhưng tính năng cốt lõi, trung tâm của game Doom mới, chính là tấm khiên, lại có thể là một yếu tố gây chia rẽ. Tôi có thích việc di chuyển khắp các đấu trường, sử dụng khiên để đỡ đòn, phản đòn (parry), di chuyển và giải đố không? Có. Tôi có nhận ra rằng nó đã bị lồng ghép vào hầu hết mọi cơ chế trong trò chơi để làm cho nó hữu ích nhất có thể, giống như Batmobile trong Arkham Knight không? Cũng có.
Hãy đối mặt với sự thật — có rất nhiều game dựa trên cơ chế đỡ đòn (parrying), và số lượng của chúng ngày càng tăng lên. Tựa game cuối cùng mà bất kỳ ai có thể nghĩ đến việc áp dụng cơ chế này có lẽ là một game Doom, một tựa game gần như là “ông hoàng” trong thể loại bắn súng góc nhìn thứ nhất. Dù sao đi nữa, nó vẫn có mặt, và trò chơi đảm bảo rằng bạn phải sử dụng nó, bằng mọi giá.
Sự phụ thuộc quá mức vào tấm khiên của Slayer như một vật dụng bắt buộc trên chiến trường, thậm chí khiến một số vũ khí phải nhường chỗ cho khiên, và sau đó đảm bảo rằng mọi câu đố và phần nhảy platform trong game cũng phải sử dụng khiên, hoàn toàn có thể khiến bất kỳ ai không yêu thích nó ngay lập tức phải bỏ cuộc. Tùy chọn duy nhất trong tình huống đó là quay lại Eternal hoặc Doom 2016, thay vì chơi The Dark Ages.
Doom Slayer sử dụng khiên để đỡ đòn và tấn công trong Doom: The Dark Ages
4. Thiếu vắng hoạt ảnh Glory Kill truyền thống
Sự mất mát lớn với những fan hâm mộ trung thành của Doom
Thật lòng mà nói, điểm này cũng khiến tôi khá tiếc nuối. Cách thức bạo lực, phô trương và gần như mang tính nghệ thuật mà Slayer tiêu diệt các loại quỷ khác nhau trong Eternal và Doom 2016 chính là trái tim của thương hiệu đối với nhiều người chơi, bao gồm cả tôi. Một hoạt ảnh không thể phá vỡ, nơi Slayer dành vài giây để chém, cắt, và thổi bay kẻ thù một cách mãn nhãn nhất? Tôi hoàn toàn đồng ý và muốn nó lặp đi lặp lại. Đáng buồn thay, Glory Kill đã bị loại bỏ khỏi Doom: The Dark Ages, điều này chắc chắn đã làm giảm đi sự hào hứng của tôi dành cho trò chơi.
Thay vào đó, lần này, khi một số con quỷ rơi vào trạng thái choáng, Slayer chỉ đơn giản là đấm, đá hoặc đánh chúng bằng chùy, mà không làm gián đoạn dòng chảy chiến đấu hay đi vào bất kỳ hoạt ảnh nào. Tuy nhiên, Glory Kills không hoàn toàn biến mất khỏi trò chơi. Nếu bạn đang ở trên không sau khi nhảy và thực hiện đòn kết liễu, bạn sẽ nhận được hiệu ứng tương tự — hoạt ảnh tiêu diệt đặc biệt với trạng thái bất tử — nhưng chỉ có một hoạt ảnh cho mỗi loại kẻ thù, không phải tất cả kẻ thù đều có, và tất cả đều liên quan đến khiên. Chúng cũng khá “hên xui”, tùy thuộc vào vũ khí cận chiến bạn đang trang bị.
Sau khi thực sự chơi game hơn 80 giờ, tôi không thể hình dung dù chỉ một giây rằng trò chơi sẽ tệ hơn nếu Glory Kills vẫn còn. Tuy nhiên, tôi chắc chắn có thể hình dung nó sẽ “ngầu” hơn rất nhiều.
5. Doom: The Dark Ages là game “ngốn” cấu hình
Phiên bản Doom mới không còn là chuẩn mực tối ưu như người tiền nhiệm
Trong vài năm qua, DOOM Eternal đã khẳng định vị trí của mình trong lịch sử game vì hai điều. Thứ nhất, nó là một trong những trải nghiệm bắn súng góc nhìn thứ nhất tuyệt vời nhất hiện có cho đến ngày nay. Thứ hai, nó là tiêu chuẩn vàng cho các game được tối ưu hóa — trò chơi trông tuyệt vời, từ texture và hiệu ứng cho đến nhân vật và cắt cảnh. Bất chấp tất cả những điều đó, nó cũng là một trong những game được tối ưu hóa tốt nhất mà chúng ta từng thấy — điều mà các nhà phát triển ngày càng quên mất.
Đáng buồn thay, yêu cầu tối thiểu cho Doom: The Dark Ages, theo thông báo chính thức, bao gồm một card đồ họa RTX 2060 Super. Đó là bởi vì trò chơi sử dụng tính năng Ray-Traced Global Illumination (chiếu sáng toàn cục dò tia) cho hệ thống ánh sáng ở các thiết lập cao hơn. Đáng tiếc, đó là tính năng đồ họa nặng duy nhất thực sự yêu cầu phần cứng cao hơn, bởi vì nhìn chung, texture của trò chơi hầu như không khác biệt nhiều so với các phiên bản trước và bị giới hạn ở độ phân giải 4K. Khi chạy trên màn hình 1440p với RTX 4070 Ti, tôi không thể đạt được hơn 70fps ở chế độ DLSS Quality, và toàn bộ quá trình chơi của tôi đều phải bật tính năng Frame Generation để có được trải nghiệm 120fps ổn định — điều mà các game Doom gần đây hoàn toàn yêu cầu và đã trở thành đồng nghĩa.
Trên thực tế, những yêu cầu phần cứng cao này đang trở thành lý do chính khiến nhiều game thủ không mua trò chơi, bên cạnh các lý do khác.
Ảnh sản phẩm game Doom Eternal, được biết đến với khả năng tối ưu phần cứng xuất sắc
Kết luận: The Dark Ages vẫn là một game Doom tuyệt vời
Doom: The Dark Ages vẫn là một trò chơi phi thường — đừng hiểu lầm ý tôi. Nó tàn bạo, đẹp mắt và táo bạo trong thử nghiệm, và chỉ riêng điều đó đã đáng được tôn trọng. Rốt cuộc, ba tựa game gần đây đã không thể phủ nhận trở thành một trong những bộ ba game hay nhất trong lịch sử gần đây.
Tuy nhiên, trong quá trình theo đuổi sự đổi mới, nó đã cắt bỏ một số điều làm nên sức hấp dẫn đặc biệt của thương hiệu này. Điều đó không làm cho nó trở nên tệ — nó chỉ khiến nó trở nên khác biệt. Và trong khi một số người hâm mộ sẽ chấp nhận sự thay đổi đó, rõ ràng là Doom vẫn đang tiếp tục phát triển. Hãy hy vọng rằng nó không đánh mất bản thân trong quá trình đó. Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về những thay đổi này ở phần bình luận bên dưới nhé!